Tấm ảnh
Người nhìn, quen… lạ… lạ, quen?
Hình như chưa gặp mà quên mất rồi!
mở ảnh ra, nửa lời thôi
lại đêm đêm trắng, lại tôi tôi tình
Ô hay, đã gặp? Vô minh!
Ô hay, ta khát – nên mình là sông
Ô hay, đâu chỉ phiêu bồng
một phương định, một nồng nàn thôi
Đêm nay ngồi tựa cửa chơi
Lặng nghe lời nhắn, hẹn nơi ta về…
NGUYỄN VĂN THỌ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét