Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

THƠ: Những câu hát gọi



 

Những câu hát gọi

Những câu hát đi về phía mặt trời đỏ rực
Những câu hát đi về phía mặt trăng xanh ngời
Ơi những âm tiết mang điện tích người
Bay bổng
Bay khơi
Lấp lóe chạm nhau thành tia chớp
Khoảnh khắc thôi mà lưu ảnh suốt đời

Em là câu hát mời
Tôi là câu hát đáp
Tia nắng đầu tiên đưa ta về tháng chạp
Nơi mặt trời long lanh trong giọt sương ấm áp
Mặt trăng cười trong mắt lá non tơ

Những câu hát bay lên mây xanh bát ngát mùa thơ
Những câu hát nhập vào biển khơi rạt rào sóng nhạc
Như hai đứa trẻ thơ
Hồn nhiên vỗ nhịp hải hà
Hân hoan lướt qua muôn ghềnh thác
Đôi trái tim hồng hóa đôi cánh buồm son

Không giẫm châm lên những lối mòn
Dẫu lối mòn có thể đưa ta về những cổ tháp
        nguy nga, những cung đền tráng lệ
Nếu không được tan vào nhau, không được đời đời                             chung nhất thể
Thà ta hóa thân thành con dế
Hát gọi mặt trăng, mặt trời lên lá cỏ vô ưu!

NGUYỄN NGỌC HƯNG



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét